nước lạc việt ở thế giới mới
34. 28 Ở Việt Nam, theo bộ KH&ĐT, đến nay, khu vực có vốn đầu tư nước ngoài đã tạo ra việc làm cho trên 1,2 triệu lao động trực tiếp và hàng triệu lao động gián tiếp khác trong lĩnh vực dịch vụ và công nghiệp hỗ trợ. Theo kết quả điều tra của WB cứ 1 lao động trực
Đồng thời các ông cũng đưa ra cảnh báo: đối với những nước lạc hậu việc lựa chọn con đường quá độ đi lên chủ nghĩa cộng sản sẽ dễ dàng hơn những nước tư bản phát triển, nhưng để đạt được nó - xây dựng thành công chủ nghĩa xã hội sẽ khó khăn hơn, lâu
Báo nói Sao Việt; Báo nói Đời sống; TV show. Show Việt; Show quốc tế; Sao. Sao việt; Sao châu Á; Sao Âu Mỹ; Phỏng vấn sao; Phim. Phim việt; Phim châu á; Phim âu mỹ; Hậu trường phim; Thể thao. Bóng đá Việt Nam; Bóng đá thế giới; Sao thể thao; Bên lề sân cỏ; Nhạc. Nhạc Việt; Nhạc quốc tế; Yêu. Tâm sự; Tình yêu
Ba trong sáu quốc gia đạt điểm số niềm tin cao nhất gồm Việt Nam, Philippines và Indonesia. Tuy Philippines có sự sụt giảm lớn nhất trong khu vực về chỉ số niềm tin, giảm ba điểm, nhưng Philippines vẫn trụ ở vị trí thứ hai trong danh sách top 10 các quốc gia lạc quan trên toàn cầu với 128 điểm.
Bà Hạnh chủ trì phiên đấu giá các tác phẩm nghệ thuật lần đầu tiên tại Việt Nam vào ngày 28/5/2016. Lạc Việt là một trong những doanh nghiệp có thương hiệu và kinh nghiệm trong lĩnh vực bán đấu giá trực tiếp tại Việt Nam. Năm 2016, tổng giá trị tài sản Lạc Việt đem
Wie Flirtet Ein Mann Mit Einer Frau. Quang Toản mừng rỡ với thành công mới đến từ thuốc nổ, lệnh cho Thomas cứ dựa vào đó mà nghiên cứu cách sản xuất công nghiệp, đặc biệt căn dặn lão cách xử lý và những quy tắc an toàn liên quan đến hai loại thuốc nổ này, từ sản xuất cho đến bảo quản, di chuyển và sử dụng, hắn nhất nhất ghi ra bắt lão cứ y theo đó mà thực hiện, Quang Toản cho Phan Thuận và Thomas lựa chọn những nhân viên cẩn thận nhất, dành thời gian để học tập về an toàn lao động trong lúc chờ đợi công nhân xây dựng xưởng sản tay Phan Thuận công nhân làm việc ngày càng đông, các hạng mục sản xuất ngày một nhiều, thành Phú Xuân trở nên chật hẹp không đáp ứng đủ nhu cầu sử dụng, hắn lại chưa nghĩ đến việc cho mở rộng kinh đô, đành sắp xếp một khu vực trống trải rộng hai dặm vuông trên một quả đồi cách Phú Xuân chín dặm về phía tây, Quang Toản cho công nhân xây hai lớp tường cao ba mét cách nhau một mét có thép gia cố, ở giữa đắp cát đá, như vạn lý trường thành thu nhỏ, lính tuần tra có thể đi trên tường thành, cách năm mươi mét có một trạm gác, phía ngoài tường còn sắp đặt trạm gác ngầm, lính tuần tra có mang theo chó săn, an ninh bảo đảm tuyệt trong xây dựng nhiều nhà xưởng san sát nhau, có cả nhà kho và nơi nghỉ ngơi cơm nước cho công nhân, có phòng thí nghiệm, có sân bãi phục vụ cho việc thử nghiệm, riêng xưởng sản xuất thuốc nổ được đặt cách ly xa hơn so với các nơi khác, nơi đây được canh giữ cẩn mật, phát hiện người không có phận sự đến gần trong khoảng trăm mét liền giết chết bất luận tội, trở thành chỗ cơ mật tuyệt đối, hơn cả hoàng cung. Các nơi được liên kết với nhau bằng những trục đường vuông vức như bàn cờ, Quang Toản hướng dẫn Phan Thuận và Phan Viễn sắp xếp nhân công và nhà xưởng sao cho hợp lý chia ra từng khâu theo cách sản xuất dây chuyền, đầu tiên nhằm tránh để lộ bí mật công nghệ ra ngoài sau lại giúp tăng năng suất lao động. Quang Toản còn cho làm đường nối liền từ đây về Phú Xuân, đặt tên gọi là vùng Công Nghiệp Quốc Phòng, trong tối lại gọi là Vùng Cấm 2. Ngoài sáng Trần Quách Tĩnh cho quân bảo vệ ngàn người, Dương Thiếc kiểm soát người ra vào, trong tối Trần Đình Tâm xếp người tra xét, Quang Toản hoàn toàn có thể yên tâm về mức độ bí mật nơi nói để xây dựng công trình như vậy Quang Toản cần thuê mướn rất nhiều nhân công, may sao lúc này Amina Smith đưa đến cho hắn một đề nghị không tồi, hằng tháng Quang Toản phải cung cấp cho hắn 2000 mét vuông gương soi, đổi lại hắn đem đến cho Quang Toản 10000 nole. Quang Toản thấy cuộc làm ăn này mình có lời chán, lại nghĩ đến vấn đề lâu dài nên đưa ra một vài yêu cầuĐầu tiên ưu tiên nhận nô lệ là gia đình, yêu cầu phải có ít nhất một người trong độ tuổi lao hai không phân biệt chủng tộc, giới tính hay tôn giáo, mỗi người trong độ tuổi lao động sẽ tính một đơn vị noleThứ ba những nole là biết làm mỏ hoặc mang theo gia đình được tính hai đơn vị, thợ thủ công, công nhân có nghề được tính ba đơn vị, thủy thủ được tính bốn đơn vị, người trí thức được tính năm đơn bốn Nole không được có tội phạm nguy hiểm. Nole phai còn khả năng lao năm cứ 2,5 mét vuông kính đổi lấy 10 đơn vị nole, hoặc theo giá cả tương đương tính theo thị trường Đại Việt mỗi đơn vị nole 50 lượng Amine đặc biệt hí hửng với điều kiện này, chẳng do dự mà đáp ứng, thật ra Quang Toản đã quên mất giá cả gương soi hiện tại ở Châu Âu là 1000 lượng bạc một mét vuông, đắt gấp năm lần giá Quang Toản bán ra, cuộc mua bán này Smith Amine lời to, nhưng trong mắt Quang Toản thì hắn mới là lời, có gì lời bằng mỗi tấm gương soi đổi được bốn từ đó ngoài Smith Amine, Quang Toản kí với hằng loạt thương đoàn khác những điều khoản tương tự, hàng tháng đưa đến cho hắn vài vạn sức lao động mới, trong đó không thiếu nhiều người có tay nghề tốt, đến từ nhiều chủng tộc và quốc gia khác nhau. Đại Việt trở thành thị trường thu hút nole nhiều thứ hai chỉ sau Bắc năm sau đó, khi nole nhiều, lại đa dạng phức tạp, dẫn đến việc quản lý trở nên khó khăn, không khéo còn có thể đau đầu vì gặp nổi loạn, cộng thêm việc Quang Toản bị ảnh hưởng đến các vấn đề nhân quyền và dân quyền ở kiếp trước, nên hắn đưa ra nhiều quy định có lợi cho nole, đầu tiên là để thu lòng người, thứ hai lại để nole có mục tiêu phấn đấu giúp họ yên tâm làm việc không quậy phá. Sau lại dễ cho người dưới dễ quản lý. Quang Toản quy địnhĐiều một những nole thông qua con đường mua bán khi đến với Đại Viêt nghiễm nhiên trở thành một thành phần của Đại Việt, trung thành với hoàng đế Đại Việt, không được hai lòng. Chỉ một mình và duy nhất Hoàng Đế được quyền sở hữu nole trên toàn lãnh thổ Đại hai Mỗi Nole được cung cấp thẻ bài ghi đầy đủ thông tin về người đó, nole phải bảo vệ tránh mất mát, nếu mất sẽ bị coi như người bất hợp pháp, những nole trước khi được cấp thẻ bài cũng được gọi là người không hợp pháp. Kể từ khi đeo thẻ bài liền gọi là nole hợp ba phát hiện có người cố ý xâm phạm, gián điệp, đột nhập vì bất cứ mục đích, người tạo ra hậu quả nghiêm trọng, người để lộ thông tin cơ mật. Vì bất cứ lý do hay mục đích đều được xếp vào nole quấy bốn nole vi phạm pháp luật tại Đại Việt sẽ bị xử theo quy định ban hành mà không cần thông qua bất cứ một tòa án năm Nole được chia làm sáu loại như sau Loại 1 nole tri thức giáo sư, tiến sĩ, cử nhân, ky sư, nhà khoa học, nhà nghiên cứu, linh mục hoặc tương đương, tướng lĩnh, lãnh đạo quan lại.. hoặc tương đươngLoại 2 nole có nghề là thủy thủ, hoặc pháo thủ, biết hàng hải, hoặc chiến binh xuất sắc biết võ nghệ, cưỡi ngựa bắn tên, có sức khỏe Loại 3 nole là thợ thủ công hoặc công nhân lành nghềLoại 4 nole biết khai thác mỏ hoặc nô lệ mang theo gia đìnhLoại 5 nole là nữ giớiLoại 6 những nole còn lạiNhững người không nằm trong độ tuổi lao động nhưng thuộc diện gia đình của nole nghiễm nhiên được coi là dân tự do. Được hưởng chế độ và phúc lợi vốn cóNole thuộc nhiều hơn một loại được chọn loại cao sáuNole thuộc loại thứ nhất và loại thứ hai được xem là công dân Đại Việt khi biết giao tiếp bằng tiếng Việt hoặc phục vụ đủ năm năm tính từ ngày cấp ghi trên thẻ thuộc loại thứ ba được tự do khi phục vụ đủ hai năm và biết giao tiếp tiếng Việt hoặc phục vụ đủ năm thuộc loại thứ tư và thứ năm được tự do khi phục vụ đủ ba năm và biết giao tiếp tiếng việt hoặc đủ năm loại sáu được tự do khi phục vụ đủ bốn năm và biết giao tiếp bằng tiếng việt hoặc phục vụ đủ 7 nơi làm việc và nơi ởNole loại 1,2 và 3, tùy theo ngành nghề mà được đưa đến nơi làm việc bố trí nơi ở tương loại 4 được đưa đến bố trí làm việc và nơi ở cố định tại gần khu mỏ được bố trí làm việc, sao cho vừa gần làng người Việt, vừa gần chỗ làm, tiện quản nole còn lại phục vụ trong các công trình phải di chuyển chỗ ở thường xuyên không cố được tự do hay không, tính từ ngày được cấp thẻ trong 15 năm không được ra khỏi huyện hoặc cấp hành chính tương đương huyện, nơi đang làm việc hoặc nơi đang sinh sống khi chưa có giấy phép của cơ quan có thẩm quyền nơi đó, nếu bị phát hiện liền bị coi là nole bỏ tám Nole đang làm việc ở vị trí nào sẽ được trả lương một nửa cho tương ứng vị trí ấy so với dân tự do làm cùng vị trí, được cung cung cấp nơi ăn chốn ở, khám chữa bệnh miễn chín Nole không được tự ý kết hôn, giữa các nole đều bình đẳng, được bảo hộ về tính mạng, giữa các nole không được xâm phạm đến thân thể, tài sản, thân nhân, riêng tư của nhau. Công dân hợp pháp không có quyền xúc phạm đánh đập xâm phạm đến thân thể tài sản gia đình của nole. Nếu vi phạm sẽ bị xử theo pháp luật hiện hành. Nole xúc phạm đến danh dự thân thể tính mạng và tài sản của công dân hợp pháp cũng theo pháp luật hiện hành dành cho công dân hợp pháp sau đó gấp hai lần mà xử có quyền tố cáo đến người quản lý và cấp lãnh đạo cao hơn để bảo vệ quyền lợi của hai mươi nole có cùng huyết thống, quê quán, ngôn ngữ, màu da được ưu tiên xếp gần nhau theo thứ tự tăng tiến tạo thành một đội, mỗi đội tự bầu ra lấy một người quản lý nhóm mình, mỗi năm đội được sắp xếp một người quản lý là dân tự sau khi được tự do sẽ được cấp phát nhà ở để sinh sống ổn định lâu dài. Điều mười Đối với nole lười biếng, người trông coi được quyền cắt lương, không cho ăn uống ngày đó, nếu nghỉ quá ba mươi ngày nole bị cấp thẻ bài lại từ đầu, ngày phục vụ trước đó được tính bằng không, cấp thẻ lại quá ba lần được cho là nole quấy bị mất thẻ sẽ được cấp thẻ bài lại từ với nole bỏ trốn, xử với nole quấy rối, xử quy định trên ngay ở điều thứ nhất nói rõ, trên lãnh thổ Đại Việt chỉ mình hoàng đế mới có quyền có nole, tất cả nole trên Đại Việt đều là sở hữu của hoàng đế, Quang Toản không muốn mở rộng chế độ nole trên cả nước, không muốn người dân có nole, cũng như buôn bán nole, và hắn không hoàn toàn coi việc đang làm là mua bán nole, mà đúng hơn là một dạng nhập cư cưỡng bức, nhằm giải quyết tình trạng thiếu lao động trước mắt, Hắn cứ nghĩ đến viễn cảnh, trong năm năm, mười năm, hoặc hai mươi năm, tới khi các nhóm nole đầu tiên trở thành dân tự do, rất nhiều dân tộc đến từ nhiều nơi khác nhau cùng chung sống trên một lãnh thổ, tạo nên sự đa dạng về văn hóa, phong phú về tập quán, lúc đó tình xã hội Đại Việt sẽ thành dạng gì, không biết có tạo nên một môi trường sống cởi mở như Hoa Kỳ ở thế giới kia. Đó chỉ là tưởng tượng của hắn trong lúc rảnh rỗi, còn thực tại vẫn còn nhiều điều cần quan tâm mà trong đó có chuyện, như thế nào để quản lý, làm sao để đảm bảo những điều khoản trên được thực hiện nghiêm chỉnh với đúng tinh thần mà hắn đem ra. Việc này cần đến nhiều thời gian và công sức đúc kết kinh nghiệm qua vô số lần thực tế mới hi vọng từng bước hoàn thiện, phải trông mong vào tương lai, còn trước mắt Quang Toản cho Phan Huy Ích thành lập cục quản lý nole để phân bổ người trông coi và quản lý nhân khẩu, cấp phát thẻ bài, xử lý rắc rối và bảo vệ quyền lợi cho lai, nhờ có nguồn lao động không ngớt này, Quang Toản thực hiện được những việc hao tốn lao động, đầu tiên là mở rộng khai khoáng mỏ, xây dựng đường sá, cảng biển, làm các công trình thủy lợi, mở rộng sản xuất xi măng sắt thép, củng cố thành trì, nhân công các ngành công nghiệp đang thiếu thốn được lấp đầy, thủy thủ mở rộng, đội ngũ trí thức gia tăng. Tham vọng của Quang Toản nhờ vậy mà gia tăng, hắn cảm giác được đường đi đến thành công có vẻ quang đãng hơn nhiều, vung tay đã không sợ bụi gai bên đó là chuyện của sau này rồi, còn lúc này đây, Hắn phải đương đầu trước thử thách mới, nếu không vượt qua thì khỏi phải nói đến chuyện sau này nữa gì cũng có hai mặt của nó, Quang Toản một lần ba phía mở chiến trường, mỗi tháng nuôi ăn thêm vài vạn người, lại được tin thất trận của Võ Văn Dũng, các phú hộ vì đó mà hạn chế bán ra lương thực, thêm việc di dân khai hoang chưa làm ra được hạt gạo nào nhưng tiêu tốn lương thực không hề nhẹ, tuy có khoai lang thay thế nhưng khoai lang nào thay thế được cơm. Lương thực lên giá, tin thất trận ở Diên Khánh báo về, chỉ sau tháng thứ nhất đã lên đến gấp đôi, tháng thứ hai liền tăng gấp bốn, Quang Toản nhất thời lâm vào thế bí chưa biết phải giải quyết như thế nào, đình thần xôn xao, ai nấy loạn cả lên, đứng ngồi không yên, đổ tất cả tội lỗi cho Võ Văn Dũng, sau đó còn ngụ ý nói, do Hoàng Thượng khi không đảo lộn mọi thứ lên làm gì’. Nghe thế Quang Toản biết chẳng thể nào trông cậy vào đám đình thần được chỉ đành thở dài ngao Toản kinh nghiệm không đủ, không đánh giá được mức độ quan trọng của lương thực ở thời đại này, như ở thế giới kia, để đánh giá sự ổn định của thị trường người ta dựa vào các chỉ số hối đoái ngoại tệ, giá vàng hay xăng dầu làm chính, còn ở thế giới này, lương thực là điều sống còn quyết định sự tồn tại của một triều lương thực tăng cao, nguyên nhân đầu tiên chính là từ việc đổi tiền, từ 600 đồng mỗi lượng bạc nay thành 1000 đồng một lượng bạc, đồng tiền mất giá bốn mươi phần trăm, trước khi đổi tiền Quang Toản đã tính toán đến chuyện này, hắn nghĩ, mất giá bốn mươi phần trăm không phải là vấn đề quá lớn, với lại dù cho mất giá tại thời điểm này cũng phải cho đổi tiền, vì các lợi ích mà nó đem lại cho Đại Việt trong tương lai là vô cùng lớn, theo suy tính chỉ chuyện mất giá bốn mươi phần trăm của tiền đồng không đủ để giá lương thực tăng gấp bốn lần sau hai tháng. Quang Toản lại quên rằng, hạ giá đồng tiền cũng đi kèm với việc giảm đi lợi nhuận của thương nhân nhà Thanh khi buôn bán với Đại Việt, nhất là mặt hàng lương thực, chở chục thuyền lương thực đầy vào Đại Việt ở thời điểm này lợi nhuận không bằng chở một thuyền tơ sợi, khi các các thương buôn người hoa giảm dần việc đưa lương thực vào tiêu thụ cũng trở thành một nguyên nhân khiến lương thực trong nước khan nhân chính ở đây là do Quang Toản trong vòng sáu tháng sau tết, đưa vào thị trường 10 triệu lượng tài chính, thông qua việc tăng lương cho binh sỹ và giải tán 10 vạn quân địa phương, làm cho đồng tiền giảm giá mạnh, lạm phát xuất hiện, rồi còn việc cung ứng miễn phí lương thực cho cả triệu di dân đi khai hoang, đẩy tình trạng lương thực trong nước đi vào tình trạng khan hiếm, khiến bộ hộ phải mở ba kho lương ở , Quy Nhơn, Nghệ An, Thăng Long, nhằm cung ứng lương thực cho các tướng sỹ ngoài biên ải, tin tức Võ Văn Dũng thất trận như giọt nước làm tràn ly, khiến các địa chủ hạn chế bán gạo, các thương buôn chỉ mua vào mà hạn chế bán ra, muốn đầu cơ tích trữ đẩy giá tăng đầu tiên trong đời Quang Toản cảm thấy hận đám gian thương đầu cơ tích trữ như vậy, chỉ hận không thể một mẻ bắt hết, đem ra pháp trường giải quyết một lần cho gọn, sau đó lục soát nhà cửa đem tịch thu hết gia sản. Nói thì vậy nhưng lý trí không cho hắn làm điều đó, hoàn toàn không thể làm, chỉ có thể tự mình nghĩ biện pháp khác để giải quyết, không trông chờ gì vào đám quan lại ở lúc này, liên tiếp những buổi lâm triều là một màn đổ tội, đùn đẩy trách nhiệm, mà nạn nhân chính là Võ Văn Dũng và Vũ Đình Tú. Rất tiếc, Quang Toản không mở miệng đồng ý, thậm chí nhiều lúc còn bao che biện minh cho hai người ngay giữa triều đình, nên tất cả chỉ dừng lại ở bắt tội, mà không thể làm gì, nhưng hắn mới là người có thu hoạch lớn nhất, lấy được sự cảm kích Võ Văn Dũng và Vũ Đình Tú, sau chuyện này, Dũng, Tú hai người trở thành cánh tay đắc lực của y, tuyệt đối nghe lời, như thiên lôi sai đâu đánh đó.
Thời gian quá gấp gáp, súng Gan Ga 1795 làm ra mỗi ngày đều đưa thẳng đến doanh trại của tân Toản cho tân quân Lạc Việt dần thay đổi súng mới để họ luyện tập, những súng cũ lại đem đến cho Vũ Văn Dũng, súng mới quá nặng nề, khiến cho việc cầm tay chiến đấu lâu dài trở thành một hạn chế lớn khi trang bị cho bộ binh, Quang Toản nghĩ đến việc dùng đến voi, và ngựa làm đặt giá súng, nhưng ngựa không phải binh lính nào cũng có thể cưỡi được, Quang Toản vừa lấy 500 kỵ binh từ Lý Văn Bưu nhập vào Lạc Việt quân, sai Phan Thuận cho lắp trên mỗi yên ngựa một giá súng giúp kỵ binh thực hiện xạ kích ngay trên lưng ngựa. Nhưng giá súng trên lưng ngựa chỉ có thể giúp kỵ binh treo vũ khí chứ không giúp họ vừa xạ kích vừa chạy, đầu tiên là do kỹ năng của người ngồi trên ngựa còn hạn chế, việc hai tay buông dây cương lúc ngựa đang phi nước kiệu không phải ai cũng làm được, sau lại do mức độ chính xác không cao khi khai hỏa trong tư thế ấy. Quang Toản đành để họ tập luyện chiến đấu theo lối du kích kỵ, chia ra từng tiểu đội kỵ binh, bắn sau đó chạy chuyển vị trí rồi lại bắn, nhóm này yểm trợ nhóm kia, lúc chạy mà bị đối phương đuổi theo thì dùng lựu đạn để ném. Tiểu đoàn trưởng chỉ huy kỵ binh tên là Vũ Văn Thành tỏ ra rất thích thú với kiểu chiến đấu mới này, trong khi có một số người tự hỏi trong lòng, cách này có phải rất bỉ ổi không?’Lại nói tân quân Lạc Việt, hiện tại có tất cả 2500 người được chia ra làm năm tiểu đoàn, trước đây lúc mới thành lập, Trần Quách Tĩnh là tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 101 và Dương Thiếc là tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 103, sau khi hai người này đi nhận chức mới Phan Văn Lân liền đem Đỗ Quốc từ tiểu đoàn 104 sang làm tiểu đoàn trưởng 101, Hữu Nam vẫn là tiểu đoàn trưởng 102, Lê Văn An, một chiến sỹ có thành tích huấn luyện giỏi của tân quân được cất nhắc làm tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 103, ở tiểu đoàn 104, Quang Toản đem Trần Danh Tuấn vào thử thách ở đây, y trước là tay kiếm giỏi, lúc theo sứ đoàn sang Tây, dùng kiếm của mình đánh bại các tay kiếm Châu Âu giúp dương danh Đại Việt ra bên ngoài, được Trần Văn Kỷ đặc biệt thưởng thức, ra sức tiến cử, thật ra Trần Danh Tuấn trước khi thành danh vốn là thân binh của Trần Quang Diệu rồi. Quang Toản bằng nhiều lý do, lấy đi của Trần Quang Diệu gần hết binh quyền, từ hai vạn người xuống còn chưa đến tám ngàn quân, tuy ông ta không ý kiến gì nhưng hắn vẫn thấy áy náy, hơn nữa trong Lạc Việt quân có không ít người vốn là thuộc hạ đắc ý của các tướng lĩnh Tây Sơn, vì tân quân vốn là tập hợp các cá nhân xuất sắc đến từ nhiều doanh khác nhau, nổi lên như một thế lực thân tín của Hoàng Đế trong tương lai, đa số đều nhận định Quang Toản đang sửa soạn cho việc xây dựng trung quân, không thể nghi ngờ, các tướng lĩnh Đại Việt trong tương lai chắc chắn sẽ trưởng thành từ đây, một vị trí thân tín trong đó là điều đáng được dành giật, nhưng người của Trần Quang Diệu dường như không có, việc để Trần Danh Tuấn vào tiểu đoàn 104 cũng vì một phần do nguyên nhân này, cân bằng quyền lực lúc nào cũng đáng được lưu kỵ binh sau khi được sát nhập vào tân quân, gọi là tiểu đoàn kỵ binh số 201, tên Vũ Văn Thành gian xảo kia, Quang Toản cũng đào từ Lý Văn Bưu ra, bố trí cho đám người mới này xong, hắn vẫn thấy có điều gì chưa ổn lắm, chợt nhớ đến một binh chủng quan trọng không thể thiếu trong thời đại này, Tượng Binh!Để Bùi Thị Xuân gom góp voi chiến và quản tượng ưu tú, Quang Toản chọn lấy 250 con, sắp xếp trên mỗi voi hai giá súng, giao cho tiểu đoàn 104, mỗi voi xếp hai xạ thủ. Vì lượng voi có hạn nên Quang Toản chỉ đủ sắp xếp cho một tiểu đoàn, ba tiểu đoàn còn lại đành phải làm bộ binh hạng nặng bất đắc dĩ. Sau đó cho Lạc Việt Quân bí mật xuất phát thẳng hướng đồn Ninh Hòa, Nguyễn Văn Lộc mang theo pháo binh cùng trí xong hết thảy ngày 16 tháng 12 năm 1795 Al Quang Toản xuất phát cùng thủy binh Nguyễn Văn Tuyết từ cảng Thuận An đến Hòn Lớn sau đó tiến đến đồn Ninh Hòa. Tại đây Võ Văn Dũng và Vũ Đình Tú đem gươm ra chịu tội, Quang Toản nói.“Tướng dẫn binh sa trường lâu ngày mà phạm vào tội như vậy quả đáng chém, Nhưng thắng thua cũng là chuyện bình thường của nhà binh, huống chi đang trong chiến trận kỵ việc chém soái, tạm thời giữ mạng hai ngươi lại, chờ sau trận chiến lại xử tội cũng không muộn” Quang Toản rạch ròi đó Quang Toản cử thám báo trinh sát xuất phát dò đường, phong Võ Văn Dũng làm tả quân lĩnh binh sáu ngàn người, để Vũ Đình Tú làm hữu quân lĩnh binh sáu ngàn người, Phạm Văn Điềm làm hậu quân dẫn binh 6000, Phan Văn Lân làm tiền quân suất lĩnh 6000 người, Quang Toản trấn giữ trung quân, nhưng cờ hiệu lại lấy danh nghĩa của Nguyễn Văn Lộc, gồm quân cận vệ 500 người, pháo binh và Lạc Việt quân. Bùi Thị Xuân lo việc hậu cần quân bị. Đặng Xuân Bảo và Nguyễn Văn Tuyết đem thủy quân ra đóng ở ngoài khơi Cam Ranh nhằm trợ chiến. Trong tả quân, hữu quân, và tiền quân, có sự xuất hiện của binh chủng mới, lính súng kíp kiểu âu, vừa được gấp rút huấn luyện hơn hai tháng, chiếm gần một nửa quân 24 tháng 12 năm 1795 Quang Toản lệnh Phan Văn Lân suất lĩnh tiền quân đi trước, hắn dẫn toàn quân đi sau, thẳng hướng thành Diên Diêm Khánh chứa bốn vạn quân tinh nhuệ của Gia Định, trên tường thành có gần ngàn pháo đạn lớn nhỏ, một nửa số đó lấy từ cuộc rút chạy của Võ Văn Dũng, giữ thành có tả quân Lê Văn Duyệt, Tiền quân Nguyễn Văn Thành làm chỉ huy, tường thành bằng đá cao bốn mét, phía trước thành có hào bảo vệ, lương thực đủ dùng cả năm, là nơi dễ thủ khó công, Trần Quang Diệu và Võ Văn Dũng từng nếm không ít quả đắng nơi đây. Chính Quang Toản cũng không lấy gì nắm chắc hạ được thành này, nhưng nếu hạ được nó, đường đến Gia Định không còn quá chân thành Diên Khánh, Lê Văn Duyệt và Nguyễn Văn Thành cho quân dàn trận chờ Quang Toản đến, Phan Văn Lân thấy quân địch đông không dám sơ suất, liền giảm tốc độ hành quân, chờ đại quân phía sau đến. “ Bên địch có bao nhiêu binh quân, bố trí ra sao” Quang Toản hỏi“ Địch quân ba vạn ra ứng chiến với chúng ta, tướng xuất thành là Lê Văn Duyệt, bên cánh phải có năm mươi voi chiến, bộ binh dùng hỏa thương tám ngàn, bên cánh phải có 100 xa pháo, kỵ binh hai ngàn xếp phía sau, còn lại là xếp ở trung quân mâu binh xếp trước, hỏa thương binh xếp sau cùng là cung tiễn thủ hai bạn người, trung quân là nơi mạnh nhất của địch.” Phan Văn Lân báo Toản nghe xong liền méo mặt, hắn quên mất là mình đang ở cuối thế kỷ 18 đầu thế kỷ 19, hai bên dàn quân chờ đánh trận, trận chiến theo kiểu thí quân thí tướng, bên nào kiên trì được đến cuối cùng coi như thắng, chứ không phải lối đánh đột kích như chiến tranh sau này. Rất không may ở trường quân sự thế giới trước, hắn không được dạy về loại chiến thuật này, với lại do thói quen không muốn đánh đấm theo kiểu giết địch một ngàn bị thương tám trăm nên nhất thời hắn chưa biết phải ra lệnh như thế nào cho phải, phải mất một hồi lâu Quang Toản mới ra được mệnh lệnh đầu tiên. “ Tả quân bên phải, hữu quân bên trái, Pháo dàn trước trận, bộ binh Lạc Việt quân đứng phía sau bảo vệ pháo, Tượng binh đứng trước tả quân, kỵ binh đứng sau hữu quân, tiền quân tiến lên trước mười bước làm nghi binh, hậu quân làm dự bị chia bốn tốp dàn ngang chờ lệnh. Tất cả vào vị trí, chờ lệnh tấn công” Quang Toản ra lệnh lính thông tin tỏa ra đi báo với các nơi.“ Tả quân đợi lệnh, hữu quân đợi lệnh, tiền quân, hậu quân đợi lệnh, Lạc Việt quân đợi lệnh, Pháo quân đợi lệnh!” tất cả các vị trí sau khi sắp xếp liền báo về đã sẵn sàng.“Xa pháo hướng thẳng quân địch bắn liên tục không nghỉ, hữu quân lui về sau năm mươi bước ra ngoài tầm đạn pháo địch” Quang Toản ra lệnh.“ Bùm.. đùng!”Quang Toản phát hiện ra điểm yếu trong cách bố trí pháo của Lê Văn Duyệt nên ra lệnh hữu quân lùi phía sau, lại lệnh pháo bắn không ngừng nghỉ nhằm ép Lê Văn Duyệt tấn công trước. Như vậy Quang Toản sẽ có lợi thế hơn. Với lại hắn cũng không quá rành rẽ về cách điều binh bố trận của loại hình chiến thuật thời đại này, chỉ đành theo kiểu truyền thống, tiền pháo hậu xung mà ra nòng pháo không đủ chuẩn về chất lượng thép, pháo binh vẫn phải dùng thuốc nổ đen để nhồi. Đạn pháo liên tục bắn ra khói đen trở nên mịt mù, Lê Văn Duyệt cũng cho pháo đáp trả nhưng vì hữu quân Phú Xuân đã lui ra sau nên không mấy hiệu quả. Pháo của Nguyễn Văn Lộc chi phối cả ba cánh quân của Lê Văn Duyệt liên tục xạ kích vào đội hình mãi không có dấu hiệu dừng lại, thương vong cũng vì đó mà tăng lên, chỉ sau hai khắc 30p ước chừng đã có năm trăm lính Gia Định chết vì pháo kích. Pháo thời đại này vẫn dùng đạn cầu đặc, lúc bắn ra đẩy viên đạn đi thẳng hướng vào trận địa đối phương rồi lăn lông lốc vài vòng và nằm im, chẳng có hiện tượng nổ bùm như loại đạn nổ sau này, nên đạn bắn thì nhiều, nổ thì to, khói bụi mịt mù nhưng khả năng sát thương không lớn, chủ yếu vẫn là để hù dọa tin thần binh sĩ đối phương, đạn đặc không nổ, phạm vi sát thương kém nhược, nhưng nếu binh lính trực tiếp trúng đạn chỉ có nước thành thịt nhão, sẽ cảm thấy như thế nào khi ngươi bên cạnh vừa đứng xếp hàng với mình nay thành đống máu thịt lẫn lộn, chỉ có binh sỹ trong cuộc mới hiểu, nó làm cho người ta run lẩy bẩy, mất sức chiến đấu như thế nào, khả năng trúng đạn trực tiếp là rất thấp nhưng suốt thời gian pháo kích lúc nào cũng trong trạng thái lo sợ, tinh thần cực độ tiêu hao.“Cứ để đối phương bắn gắt như thế này mà không đáp trả, sẽ ảnh hưởng lớn đến sỹ khí, pháo binh của ta đâu? Cho đáp trả mạnh vào, bắn cho chúng ngỏm luôn đi!” Lê Văn Duyệt ra lệnh.“Chúng ta bắn không đến! Xin tướng quân cho pháo đổi hướng tấn công!”“Ngu ngốc! Bây giờ đổi trận địa còn kịp sao? Vô dụng, toàn là đồ bỏ đi cả, dặn kỵ binh sẵn sàng đi, tập kích thăm dò cánh trái của chúng” Lê Văn Duyệt trở nên ngày càng sốt ruột. Lệnh cho kỵ binh chuẩn bị tấn công. Thấy kỵ binh đối phương có dị động, Quang Toản lệnh để bộ binh cầm súng kíp xếp thành đội hình ô vuông sẵn, lệnh bộ binh Lạc Việt quân đang ở bên cạnh xa pháo chuyển sang tư thế quỳ bắn, phòng ngừa đối phương bỏ qua mục tiêu hai cánh mà đánh vào pháo binh. Võ Văn Dũng và Vũ Đình Tú và các tướng lĩnh khác thấy Lạc Việt quân quỳ xuống chĩa súng ra phía trước trông thấy lạ, nhưng không thể rời vị trí nên chẳng thể đến bên Quang Toản để hỏi thăm được, đành kìm nén tò mò mà chờ đợi.“Các ông nói có phải chúng sợ quá mà quỳ xuống không?” một viên quan tham tá bên cạnh Lê Văn Duyệt chỉ trỏ mà nói làm cả đám tướng sỹ xung quanh cười sang sảng.“Ha.. ha.. ha.. ha.”Quả nhiên hai ngàn kỵ binh của Lê Văn Duyệt tiến lên ý đồ từ cánh trái đánh vào, đầu tiên gặp phải pháo kích buộc chúng phải chạy vòng tấn công phía sườn cánh quân phía trái đang lộ ra sơ hở, nào ngờ tại đây có hai khối vuông súng kíp chờ sẵn, súng bắn, lựu đạn được ném ra, gây thiệt hại nặng cho toán kỵ binh quân Lê Văn Duyệt, thêm kỵ binh Lạc Việt quân nối đuôi chạy vòng cung phía ngoài, xạ kích vào đám đông kỵ binh đối phương, rồi lại chạy theo kiểu du kích.“Chúng làm gì kia! Đám đạo tặc Tây Sơn biết dùng trận pháp từ khi nào?” Lê Văn Duyệt nhìn thấy quân Tây Sơn biến đổi trận hình, không nhịn được mà thốt lên.“Cái này giống cái như cơ đội Oliver vẫn thường nhắc đến, trận hình vuông” một quan tá trả lời.“Đám Tây Dương ấy cũng biết dùng trận pháp! Sao chưa bao giờ nghe qua?” Lê Văn Duyêt thắc mắc nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu từ viên tham tá.“Chỉ là cách sắp xếp đội hình cho lính hỏa thương, chúng như con nhím vậy, không linh động lúc giáp mặt đối địch, nhưng bây giờ đúng là rất có hiệu quả, xem ra chủ tướng địch rất giỏi ứng biến.” Viên tham tá nhận xét.“Hừ..! Nếu ta có trong tay một đám cung kỵ, liền chẳng sợ bọn nó, cái ngữ ấy chỉ cần một đội cung kỵ thôi liền tàn phế, chỉ tiếc kỵ binh của ta chỉ dùng được đao, không thiện dùng cung.” Lê Văn Duyệt không hổ là lão tướng sa trường lần đầu đã nhìn ngay ra được ưu nhược điểm của quân Phú Xuân, chỉ hận dù biết cũng không thể phá.“Tướng quân cho quân mang khiêng chắn tiến lên mở đường xông thẳng vào một chỗ liền phá được quân ấy, cần gì đến cung kỵ”“Ta cho quân mang khiêng tiến lên, bọn chúng cũng sẽ xuất binh, trong hỗn chiến, kỵ binh của ta còn có tác dụng rắm nữa sao?” Lê Văn Duyệt nói rất đúng, thử hỏi sức mạnh của kỵ binh nằm ở chỗ nào? Ưu thế là gì? Chính là nằm ở chữ kỵ, dùng đà tiến của ngựa, sức tì đè mà càn lướt đột phá, sự xung phong tốc độ cao của kỵ binh tạo nên tầng tầng lớp lớp từng cơn sống xung kích, như mũi mâu đâm thẳng vào đội hình đối thủ, chia cắt quân địch, nói nôm na, kỵ binh như những chiếc xe ủi trên chiến trường, nếu như kỵ binh mất đi ưu thế về càn lướt và quán tính của tốc độ, sa lầy vào hỗn chiến thì coi như xong, khi đó kỵ binh chỉ được xem là bộ binh cưỡi ngựa mà thôi, vướng víu, mất đi ưu thế, đồng nghĩa với việc lộ ra nhược điểm, chiến đấu trong điều kiện như vậy sao linh hoạt bằng bộ binh đang đứng bởi chính bàn chân mình trên vậy, trong chiến tranh lực lượng hỗn chiến bao giờ cũng là bộ binh, kỵ binh thường được dùng trong các việc như, do thám, vu hồi, dẫn dụ, bọc hậu, hộ tống, đột kích mở đường, chủ yếu vẫn dùng vào thời điểm khai chiến và hậu chiến, xây dựng được kỵ binh rất khó, cực hao tốn tiền của và thời gian, chẳng ai dại dội sử dụng chúng để hỗn chiến cả, trừ khi gặp phải chủ soái quá ngu ngốc.
Hắn hối thúc, còn lão Phúc lại càng lắp bắp Người dân! Người dân cũng xuất phát từ nhu Toản nghe xong câu này liền mừng, cười to như tìm được kho báu vậy. còn lão Phúc được thả ra tuy không hiểu là do chuyện gì nhưng cũng thấy nhẹ nhõm. May không phải là do mình nói sai, nghĩ thầm “ thật gần vua như gần cọp mà”- Ha ha , đúng ! nói hay lắm! người dân làm gì cũng xuất phát từ nhu cầu! thật là xuất phát từ nhu cầu. Ông hôm nay lập công to rồi. Mau nói di. Ông muốn thưởng Phúc nghe đến đây thật không biết là chuyện đầu xuôi đuôi móng gì. Ai làm gì cũng là xuất phát từ nhu cầu, cái này có ai mà không nói được. Đúng là không thể hiểu nổi cái gọi là thuật làm đế vương rồi. mới làm người khác sợ hết hồn đó nay quay sang cười nói nhẹ tâng. Đương nhiên lão phúc là ai chứ. Sao lại vì lần cao hứng nhất thời này của Hoàng Thượng mà chạy theo đòi hỏi Con chỉ là lúc vô ý nói ra lời làm hợp lòng hoàng thượng. Không cần có con hoàng thượng cũng có thể tự ngài nghĩ ra được. Con chỉ cần ngày ngày có thể theo hầu hạ Hoàng Thượng là đã phúc đức lắm Được! công của lão hôm nay ta sẽ nhớ. Chờ lần sau thưởng luôn một thể biết còn lần sau nữa hay không nhưng nếu thật có hắn cũng chẳng e ngại gì mà thưởng cho như vậy đấy. mọi chuyện có lẽ nên bàn lại từ nhu cầu của người dân chứ không phải từ ý chí của hắn. Nếu như biết cách đánh vào nhu cầu của họ thì chuyện này sẽ được giải quyết một cách dễ dàng. Hắn nhớ đến một câu chuyện ở kiếp trước, các thương nhân người Hoa muốn bán đi một lượng tồn kho lưới cào, do ở các nước khác đã cấm sử dụng loại lưới này để đánh bắt. Họ vào nước Việt tung tin thu mua loại hải sản sống ở đáy biển với giá cao ngất. khổ nỗi ngư dân muốn bắt loại hải sản này phải dùng đến lưới cào. Bởi vậy đám thương nhân đã bán được đám lưới tồn kho với giá ngất ngưởng sau khi hoàn thành mục tiêu này loại hải sản kia đột nhiên mất giá do không ai thu mua làm gì cả. ngư dân lại tốn một đống tiền đầu tư ngư cụ rồi đem về xếp là một hành động lừa đảo đáng lên án nhưng hắn tìm trong đây một giải pháp thích hợp cho tình hình hiện nay. Lúc này nếu Quang Toản vừa cho khuyến khích trồng dâu tằm vừa cho thu mua tơ với giá cao vậy chẳng phải làm cho người dân nhanh chóng thấy được cái lợi mà chú trọng phát triển dâu tằm hay sao. Hắn tin tưởng với nhu cầu và sự ưa chuộng của người phương tây đối với tơ tằm, chăc chắn mặt hàng này sẽ ngày một lên giá. Thậm chí loại nguyên liệu này có thể tăng lên gấp mười lần với giá hiện tại hoặc cao hơn nữa mà giờ hắn vẫn chưa thể hình dung ra. Nhưng đó là điều chắc Đi! Chúng ta đến cung vạn người hầu nghe Quang Toản muốn đến cung vạn thọ nơi ở của thái hậu. liền cất bước theo sau, chẳng ai lấy đó làm bất ngờ cả, thường ngày bệ hạ vẫn đến chỗ chính cung hoàng hậu đó sao? Việc ở lại dùng bữa là chuyện với Quang Toản lại khác. Lần này hắn muốn đến chỗ mẹ mình là có chuyện lớn muốn nhờ đến. Phải nói trong hoàng cung này người có tiếng nói lớn nhất không phải là Quang Toản mà chính là vị chính cung hoàng thái hậu này. Đám cựu thần có thể không tuân theo hắn nhưng ai dám nói không tuân theo chủ mẫu chứ. Với lại mẹ hắn đâu phải là vị chủ mẫu bình thường. Bà là chính cung, hơn nữa lại mang trên mình tài hoa cùng phẩm đức. Xuất thân là một võ tướng sau này khi lấy chồng lại lui về phía sau làm một người mẹ nhân từ. Vậy nên bà ít dính dáng đến chuyện triều Mẹ! Hài nhi ra mắt Con ngồi đi. Có chuyện chi làm con hôm nay vui vậy?- Mẹ à! Có chuyện này con muốn kể cho mẹ nghe. Mẹ phải giúp con lần này mới nghe vậy liền cười mà Con kể mạ nghe nào. Lại gây ra chuyện gì rồi phải không! Nhanh kể! Có lần nào mà mẹ không giúp con đâu?Hắn nghe vậy cũng gật đầu, đúng là như vậy. Bà đúng là một người mẹ hiền, hắn từ lâu đã coi bà là mẹ ruột của mình. Thầm hứa với lòng sẽ không để bà phải chịu khổ đơn độc, sẽ không để lịch sử bi thương kia tái diễn với bà. Điều đó là không thể a!.Quang Toản đem những chuyện liên quan đến dâu tằm, mặt lợi mặt hại tất tất hết thảy đều nói ra. Cuối cùng là nhờ bà đứng ra tuyên bố vì muốn dạy cung nữ con gái biết dệt vải mà sẽ mua một lượng lớn tơ tằm, trong thời gian dài. Thái hậu Bùi thị Lan ban đầu nghe còn bình tĩnh nhưng càng về sau càng phải dùng ánh mắt không thể tin được để nhìn hắn, cũng không phải bà để ý đến chuyện máy dệt vải nhanh gấp cả trăm lần so với con người hay buôn bán với người tây dương, mà bà kinh ngạc vì lối suy nghĩ và cách nhìn nhận của Quang Toản . trong đó có nhiều cái lâu nay chính nghĩ bà cũng không dám đấy. Càng nghe càng vui mừng, bà triệt để vui mừng rồi, không ngờ con của mình lại nhanh chóng trưởng thành như vậy, bảo bối của mẹ a. Giờ Quang Toản có kêu bà đi chịu chết bà cũng cam lòng huống chi chỉ vài lời tuyên bố ra bên ngoài. Cho thấy tấm lòng của người làm cha mẹ vui mừng như thế nào khi thấy con của mình khôn lớn thành đạt. Sự hi sinh mà họ có thể dành cho con mình là điều không thể đếm hết Được! Chuyện này mẹ sẽ làm theo lời Mẹ à! Cám ơn mẹ! Yêu mẹ Cái tên này chỉ được cái giỏi nịnh Mẹ à! Mẹ quên một người nữa sao. Dù sao một mình mẹ cũng làm không xuể. Với lại ở bắc hà sức ảnh hưởng của người này cũng rất Con nói là nàng sao? Chuyện này mẹ sẽ nói Quang Toản muốn đề cập chính là đông cung thái hậu Lê Ngọc Hân. Quả thật nếu sức ảnh hưởng của mẹ hắn trong triều đình lớn như thế nào thì Lê ngọc Hân cũng có ảnh hưởng lớn như vậy đến người dân bắc hà. Nên nhớ lãnh thổ hiện tại mà nhà Tây Sơn đang kiểm soát chủ yếu là vùng đất bắc hà đấy. Như mọi khi, hai mẹ con ngồi nói chuyện thêm một lúc, rồi cùng dùng bữa. Khi hắn quay lại phòng của mình đã là đêm rồi. Dưới ánh đèn hiu hắt này thật dễ khiến cho người ta có cảm giác buồn ngủMấy hôm nay trăng tròn. Soi sáng cả hoàng cung. Hắn thường xuyên ra sân ngồi thuận miệng hát râm rang vài ca khúc đủ các thể loại nhạc, đủ các loại bài hát mà hắn còn thuộc ở kiếp Hoàng Thượng hát nghe thật êm tai, lại đầy ý lão Phúc Toản biết hắn là đang nịnh hót đấy, nhưng cũng tự cho là đúng vì hắn đương nhiên tự tin với giọng ca của mình. Với những ca khúc rất vui và dễ hiểu nên nghe qua liền cảm giác mang đầy ý nghĩa là phải. Nên nhớ nhạc mà anh hát là có một không hai trên thế giới ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu của hắn. Nếu như dạy cho những người xung quanh hát thì không biết là sẽ như thế nào lại nhìn đám hộ vệ và cung nữ xung quanh, hắn tính chọn những người này tạo nên những môn đồ đầu tiên của dòng nhạc hiện đại. Quá tò mò vậy liền làm ngay. Quang Toản cho một đám đứng quây quần trước mặt hắn, bắt đầu tập bài hát đầu tiên, bài “tình mẹ” của nhạc sỹ Nguyễn Nhất Huy.“ khẽ ngắt nụ hồng cài lên mái tóc xanh mẹ yêuTóc rối một đời vì năm tháng chở che đời conKhi thơ ấu con nào đâu có biết……Mẹ là những tiếng hát ấm áp ru con khi đông lạnh vềMẹ là những ánh nắng lấp lánh đưa con đi trên đường quê.”Phải công nhận trong việc hát hò con gái chứng tỏ ra mình tiếp thu nhanh hơn cánh mày râu nhiều. Nhất là các nàng Băng, Tuyết, Xuân, Hạ, Thu, Đông sáu tì nữ bên cạnh của hắn. Không biết có phải do hắn trước đó hay lẩm nhẩm bài này làm cho các nàng nghe được hay không nhưng quả thật là hát rất hay. Quang Toản đâu biết việc chọn tì nữ cho vua không hề đơn giản, nhiều khi còn khó khăn hơn cả việc thi hoa hậu sau này đấy. Chỉ là không truyền rộng khắp cho mọi người cùng biết mà thôi. Bởi vậy các cô gái được chọn đâu chỉ vì nhan sắc mà còn phải xem tính nết đến cả giọng nói…, xuất thân..v v. Nói chung chỉ kém việc vua chọn phi tần mà thôi. Đây cũng không phải là điều khó hiểu ánh trăng giọng hát vang lên đi sâu vào màn đêm yên tĩnh. Các bài hát cũng theo đây, ngày qua ngày, tháng qua tháng lưu truyền rộng rãi khắp dân gian. Được người người hát, triệu triệu người nghe. Danh tiếng về một vị vua tài đức, có nghĩa có tình đầy tài hoa cũng theo đó mà ưu truyền rộng đường phố buôn bán ở kinh thành Phú xuân- Lão Phúc! Không cần phải ngó trước ngó sau như vậy!- Hoàng… Hoàng công tử! Ta nên về thôi, con sợ không an toàn nếu nương nương mà biết con khó mà giữ nổi cái Mọi việc đã có ta gánh ông còn sợ gì!Đây là hắn hôm nay đặc biệt nổi hứng lên mặc thường phục đi vi hành. Ban đầu chỉ định mình hắn và lão Phúc cùng đi thôi. Nhưng đám hộ vệ chết sống không chịu, làm hắn một phen khổ não, cuối cùng cũng phải chịu nhượng bộ cho bốn người theo sau, với điều kiện tất cả cùng mặc thường phục đi bộ và không được đi quá Toản đâu biết ngoài bốn người theo hắn còn có khoảng năm mươi người nữa được bố trí bí mật đi theo bảo vệ. Hắn quả đúng xem thường vệ lâm quân của Quang Trung để lại rồi. Nhớ rằng tiền thân của vệ lâm quân bây giờ chính là gia tướng của Quang Trung vào những ngày cuối năm, phố sá tấp nập người qua lại. Năm nay còn đặc biệt hơn khi một lượng lớn thí sinh đổ về ứng thí, nên quán xá đầy khách, hàng hóa cũng bán chạy hơn mọi năm. Theo hắn biết giá cả các mặt hàng phục vị tết đã lên gấp đôi so với thường ngày rồi. Đây là chuyện khá dễ hiểu cũng không có gì đáng ngạc Toản kể từ khi xuyên việt đến nay đây là lần đầu tiên đi ra khỏi cung. Nhất lại đúng vào dịp tết này. Có nhiều thứ làm hắn vô cùng tò mò, mỗi gian hàng đều có mặt hắn gé qua, tự tay chạm vào vuốt ve hết cái này đến cái khác. Trông bản mặt liền biết hai lúa lần đầu lên thành phố. Chỉ là các ông chủ cũng đều là người tinh mắt, thấy hắn ăn vận khá đẹp, toàn loại vải tốt, bên cạnh còn có người hầu theo sau liền biết là con nhà giàu nên không lấy gì làm phiền mà còn ra sức chào nhiên hắn cũng ra sức mua, mỗi thứ mua một ít. Qua tiệm bánh mua liền mấy cái vừa đi vừa ăn. Khi qua tiệm đồ sứ mắt lại càng sáng lên “ ây da, toàn đồ cổ cả đáy, sau này muốn kiếm một mảnh vở cũng khó, phải mua về cất kĩ để dành cho con cháu” . lão Phúc phải chật vật khuyên một hồi hắn mới dừng lại không mua, khi cả bốn hộ vệ tay xách nách mang chật vật không chất nổi thêm cái chén sứ nào vì tính cách này của hắn mà ảnh hưởng lớn đến các thế hệ con cháu hoàng gia sau này theo đó cất giữ đồ vật đầy cả hoàng cung. Cuối cùng trở thành bộ sưu tập cổ vật lớn nhất thế giới. Người ta nói rằng, trong bộ sưu tập hoàng gia có ở ngoài chưa chắc đã có, nhưng ở ngoài có trong bộ sưu tập hoàng gia sẽ đi qua một tiệm trang sức lớn liền ghé vào. Lão chủ quán thấy hắn đã mua nhiều đồ ở các nơi như vậy liền biết khách sộp, lao ra chào hàng nhiệt Vị thiếu gia này, chỗ chúng tôi có nhiều mặt hàng, cậu cứ tự nhiên, loại nào cũng là ai chứ. Kiếp trước quen mắt với các loại trang sức tinh xảo rồi bây giờ nhìn vào đám trang sức đang trưng bày liền thấy không thích thú. Hắn nhìn một chặp liền bỉm môi lại lắc lắc đầu tỏ vẻ đám hàng này của ông quá tệ. Như hiểu ý, ông chủ cửa hàng đi vào trong mang ra một chiếc hòm nhỏ bảo quản cẩn Vị khách này ánh mắt thật cao. Chúng tôi đặc biệt mời khách quan xem cái này. Đây là vật áp trục chỗ chúng tôi đấy!- Ồ, cứ mở ra xem chủ quán ra bộ mặt cẩn thận ngó truocs hìn sau rồi mới khẽ mỏ nắp cho hắn Toản đúng là ngạc nhiên rồi. Đây chính là kim cương đấy là nhẫn gắn kim cương hơn nữa lại là hai chiếc khác nhau. Hắn đây là lần đầu được chạm tay vào kim cương lớn như vậy. Thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Quang Toản lão chủ quán đắc ý Khách quan thấy được chứ?.
Trong ngự thư phòng, thư phòng là cách gọi văn nhã theo kiểu hán, nếu theo lối thuần việt của ta, liền gọi đây chính là phòng làm việc. Quang Toản đến đây đọc tấu chương, song khi cầm lên đọc lại chẳng hiểu gì. Đây không phải là do không biết chữ, đầu nhập vào thân thể Quang Toản, Quang Toản còn thừa hưởng trí nhớ của y. chỉ là do. Tấu thư viết bằng chữ hán khó hiểu mà thôi. Câu chữ lủng cà lủng củng do dùng quá nhiều từ hán việt. Lúc đọc tấu thư bằng chữ nôm mặc dù có khá hơn chút ít nhưng câu chữ vẫn không khá hơn được bao nhiêu, cứ như đọc truyện covert chưa edit trên mạng và kiếp trước vậy. Dùng một người hiện đại quen đọc với những câu chữ minh bạch sáng tỏ nghĩa, nay cầm quyển tấu chương còn khó hiểu hơn cả văn tế nghĩa sỹ cần giuộc. Cuối cùng Quang Toản dành phỉa để lại một đống bản tấu ở đó chờ nghĩ cách xử lý sau vậyXuyên việt cũng không phải là một lợi thế gì lắm cho cam ngoài chuyện biết trước một tí sự kiện lịch sử đây có nghĩa là không phải sự kiện gì cũng biết bởi vì không phải sự kiện nào cũng được lịch sử ghi lại hoặc ghi lại rõ ràng chi tiết, kiếp trước khi học lịch sử, hắn ngay cả nhứng mốc thời gian của các sự kiện chính còn chẳng nhớ được tí gì gọi là chính xác, việc gì cũng u u mê nên có thể nói ưu thế duy nhất của hắn cũng sụp đổ luôn rồi. Kể cả một tiến sĩ khoa học quân sự như hắn cũng phải chịu bó tay bó chân vậy. Ví như để một ông chủ nhà máy sản xuất nước giải khát vào giữa sa mạc vậy, chẳng thể làm được gì khi nền khoa học kĩ thuật của nhà tây sơn vào lúc này có thể nói là bằng như bây giờ quân đội đang phải tham gia chiến tranh, cái cần nhất lúc này đây là vũ khí, đơn giản như muốn làm một khẩu súng trường là cái mà hắn quen thuộc và tìm hiểu kĩ càng nhất, đúng vào chuyên ngành của hắn. Hắn thậm chí có thể đưa ra bản vẽ thiết kế các loại súng bộ binh, pháo binh, tiên tiến nhất thế giới đã được sản xuất ở kiếp trước song lại có thể sản xuất được hay không đó mới là vấn liệu sắt thép không đạt yêu cầu, máy móc sản xuất gia công lại không có, chẳng lẽ bây giờ hắn đem bản vẽ súng trường cho thợ rèn bắt họ làm. Chuyện này đúng là quá khôi hài như với điều kiện khoa học kỹ thật của nước Anh bây giờ thì đúng là có thể hoàn toàn sản xuất được một số loại súng trường nòng xoáy và thậm chí là pháo cối, song hắn là đang ở việt nam cuối thế kỷ 18 đấy. lúc này việc buôn bán trao đổi giữa phương đông và phương tây còn chưa phải là thời kỳ nhộn nhịp Tây Sơn lại chẳng có ưu thế gì, cả nước làm gì có chiêc tàu nào đủ lớn có thể đủ lớn vượt đại dương. Thương mại do sự trọng nông khinh thương của nhiều thế kỉ nối tiếp nhau để lại, với lại chính bản tính của đa số người việt cũng không có tâm lý coi kinh thương làm mục tiêu, tầng lớp có tiền của như phú nông địa chủ lại càng an phận thà cất tiền để mốc trong nhà chứ không dám mạo hiểm đi buôn bán, có chăng cũng chỉ là buôn bán nhỏ lẻ, làm người bán lẻ cho các thương nhân Nhà Thanh ở các chợ nghiệp thì coi như bằng không rồi, chẳng cần bàn cãi, trong nước ngay cả đồng dùng để đúc tiền cũng thiếu mà phải đi pha kẽm rồi cho tư nhân tự đúc tiền thì thử hỏi còn phát triển nỗi gì. Kim loại gang thép để trong nước cũng vô cùng thiếu thốn, chủ yếu là từ các con đường do buôn lậu từ nhà Thanh qua. Đó chỉ là một trong những dẫn chứng đơn giản mà thôi. Chưa kể đến hắn liệu có đủ tài chính để duy trì cái đất nước này qua vài lần thiên tai hay không nữa. Nếu như việc ứng dụng khoa học kĩ thuật tạm thời không khả thi vậy việc phát triển kinh tế thương mại cũng được đi đàng này muốn phát triển kinh tế thương mại cũng vô cùng khó khăn nha, thu nhập kinh tế của Nhà Tây Sơn lúc này cũng giống như với các triều đại trước, nông nghiệp gần như chiếm 99,9%, thuế khóa thu được hoàn toàn dựa vào việc thu thuế từ các mẫu ruộng năng suất cực kỳ thấp tính đơn vị bằng chén, mối mẫu ruộng trung bình hằng năm thu được khoảng 50-80 bát thóc, vậy mà đủ để vận hành cái bộ máy nhà nước này mấy năm nay thì thật đúng là quá may mắn rồi chứ đừng nói đến việc dư giả. Vậy phải phát triển thương nghiệp nhưng người dân ta còn nghèo, nhà nào có vài nghìn lượng là đã giàu nhất huyện rồi, dân mình làm buôn bán chỉ từ vùng này qua vùng khác là đã quá xa kinh doanh buôn bán nhỏ hẹp với gánh hàng rong ra chợ nếu lấy đó mà đánh thuế cao thì khác gì giết gà lấy trứng. Còn mở cửa biển giao thương với nước ngoài mà mình chỉ biết dựa vào các sản vật quý hiếm để trao đổi thì càng không khả thi, đầu tiên việc này không thường xuyên, cùng lắm chỉ làm lợi cho một bộ phận nhỏ thương nhân mà thôi, chủ yếu là thương nhân người hoa, sau lại xét đến trong nước làm gì có nhiều sản vật quý hiếm mà đem bán. Với lại khả năng trốn thuế là chắc chắn rồi, đất nước chẳng thu được lợi ích gì ở đây cả. Nghĩ đến chuyện vượt biển ra khơi buôn bán như người ta lại càng không khả thi. Thương nhân nước ta lúc này đây vốn ít lấy đâu ra tiền mua thuyền lớn ra khơi, còn thuyền nhỏ lại chẳng phải làm mồi cho sóng biển, với lại dân ta còn nghèo, sức mua có hạn, việc buôn bán thường ngày chỉ dừng lại ở con gà quả trứng, mét vải, lít dầu…vv mà thôi. Đã thế kinh tế nước ta còn bị lũng đoạn. lượng vàng bạc trong dân rất ít đa số bị các thương nhân nhà Thanh dùng thủ đoạn như đúc tiền lậu kém chất lượng bằng đồng pha kẽm, đưa sang ta tiêu thụ, chủ yếu là đổi ra vàng bạc, vật phẩm quý hiếm đưa trở về nước. Có thể nói nền kinh tế lúc này bị nạn đúc tiền lậu làm cho nát bấy. Quan lại trong nước thời kì này đâu ai ý thức được sự tai hại của việc này. Vấn đề này lại càng không thể giải quyết ngày một ngày hai được, vì nếu không sử dụng tiền do tư nhân đúc thì nhà nước cũng đâu có đồng mà đúc lại sau lưng các nơi đúc tiền này đâu thể thiếu bóng dáng của quan lại trong nước, hắn muốn nhanh chóng củng cố nhưng lại sợ nghẹn, nên nhớ hắn mặc dù là hoàng đế nhưng chỉ mới 12 tuổi nha. Quân quyền lại không nắm trong tay đấy. cơm cũng phải ăn từng miếng mà, bởi vậy việc gì cũng phải làm từ từ, không thể duy tân bách nhật’ được. Thế nhưng trong lòng Quang Toản cũng có một chủ ý khác có thể thực hiện ra việc này cũng khá đơn giản, ở nhà Thanh lúc này dùng hai loại tiền chính là tiền đồng pha kẽm, tiền xu có đục lỗ ở giữa, và loại tiền bằng bạc đúc ra thành thỏi dạng hình thuyền hay còn gọi là nguyên bảo, cứ mỗi một nghìn đồng tiền xu như vậy tương đương một lượng bạc. Bởi vậy Quang Toản định dùng chiêu gậy ông đập lưng ông, đúc tiền lậu đồng tiền xu của nhà Thanh, rồi cũng tương tự qua nhiều con đường đưa vào tiêu thụ ở nhà Thanh, thu gom vàng bạc lấy đó làm tiền tệ giao thương buôn bán với phương giao thương buôn bán với người tây là điều hoàn toàn không thể tránh khỏi, thậm chí rất cần nữa là dằng khác. Vì do đặc thù giữa hai bên bởi vậy ta và tây không thể dùng tiền tệ của nhau, việc giao thương buôn bán giữa đôi bên lại cần dùng đến vàng bạc làm tiền tệ chung, đương nhiên phương tây vẫn thích dùng vàng hơn dùng bạc. Quang Toản nghĩ mãi cũng chỉ có cách này là hiệu quả mà thôi, với lại do khoảng cách gần nên việc qua lại với nhà Thanh hoàn toàn có thể đi lại giữa đường bộ và đường biển rất thuận lợi. các thương nhân châu âu coi nhà Thanh như một thị trường béo bở, họ vượt đại dương bao la đến đay chỉ vì miếng bánh ngọt này, nay mình ở gần bên như vậy mà không tận dụng hưởng chút bánh ngon thì đúng là phí của quay sang hỏi lão Phúc- việc đúc tiền do ai quản lý”.- Dạ bẩm việc đúc tiền là do công bộ quản lý, trong đó có một doanh chuyên đúc tiền” lão phúc thưa- Vậy ông cho gọi người của doanh đó đến đây đi, ta có chuyện muốn gặp” Quang Toản nói với lãoChừng một giờ sau trong phòng làm việc của HĐL đáng lý phải gọi là thư phòng, nhưng vì mình muốn đùng từ thuần việt nên gọi thư phòng là phòng làm việc có thêm ba người đang khúm núm chờ nghe. Quang Toản quan sát ba người khá lạ đang đứng trước mặt mình nhưng tai lại chăm chú nghe lão Phúc ở bên cạnh nhắc nhỏ lai lịch từng người, thực tế lão phúc cũng chỉ đọc và nhắc lại từ các bản ghi chép quan lại mà thôi chứ lão cũng mù tịt như hắn vậy. Theo miêu tả, người đứng đầu trong ba người là chính là Phạm Công Thiệu hiện đang giữa chức công bộ ti thuộc bộ công, nhìn Phạm Công Thiệu khoảng độ tầm 45 tuổi trông khá bình thường nếu đứng chung cùng một đám người thì chẳng có gì nổi bật, thuộc tốp người chỉ nhìn một lần là quên, nếu nói điểm ấn tượng mà Phạm quang Thiệu để lại theo quan sát của Quang Toản chính là làm da ngăm đen, không giống như một ông quan. Nhưng nếu như vậy mà khinh thường Thiệu thì coi chừng, 45 tuổi không dựa vào bất kì mối quan hệ nào, chỉ dựa vào công trạng của chính mình mà có thể leo lên đến chức công bộ ti tương đương với thứ trưởng thời hiện đại nhất là lại được chính Quang Trung sắc phong thì lại không phải chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài mà đánh gía hết được. Nghe lão Phúc đọc lại một loạt công trạng của y thấy y là người khá rành rẽ trong việc khai thác quặng mỏ. 'Từ những ngày đầu khi chiếm thành quy nhơn, từ một thợ rèn binh khí lại am hiểu việc khai quặng, trong buổi đầu nổi đậy, vũ khí thiếu thốn thì đây đúng như là đưa than sưởi ấm vào ngày tuyết rơi, vì vậy ông nhanh chóng được trọng dụng. Khi Bùi Đắc Tuyên lộng quyền, Thiệu theo bản tính tránh tranh chấp quyền lực nên giữ trung lập không tham gia vào trong đó, ẩn nhẫn không lộ mặt nên mới tránh được sóng gió triều chính.'Khai thác quặng mỏ là một trong những công việc quan trọng trong thời gian tới, nó ảnh hưởng đến kế hoạch phát triển kinh tế lâu dài, đang chưa biết kiếm được người may sao hôm nay lại gặp đúng Phạm Công Thiệu, Quang Toản đang rất cần một người như Thiệu, vừa có tài lại không tham luyến quyền lực đúng là một đối tượng tốt để bồi dưỡng tay phía sau công bộ ti Phạm Công Thiệu chắc là Thư lệnh sử chủ quản việc đúc tiền tên Hồ Đông, và người còn lại là thợ cả Hiếu Hậu nghe Lão Phúc giới thiệu một lượt qua lai lịch của cả 3 người. Quang Toản nhìn về người đứng đầu tiên hỏi. “ Khanh là Phạm Công Thiệu”- Hạ quan Phạm Công Thiệu xin ra mắt bệ hạ” Ra hiệu cho Phạm Công Thiệu không cần đa lễ, rồi đưa mắt nhìn về phía hai người còn Hạ quan Hồ Đồng xin ra mắt bệ hạ”- Thảo dân Hiếu Hậu xin ra mắt bệ hạ” Hồ Độc Lập như trước tỏ vẻ cứ tự nhiên không nên quá câu Hồ Đông! khanh là Thư lệnh chủ quản việc đúc tiền”Hồ Đồng nghe vậy đầu tiên là nghĩ Không lẽ Hoàng Thượng định đúc tiền, Quang Trung thông bảo vừa phát hành nay lại đúc thêm tiền sao, việc này chưa nghe phông phanh gì hết’.-Thần chủ quản việc này . Chưa biết ý của Quang Toản ra sao nên Hồ Đồng chỉ trả lời ngắn gọn mà không đưa ra thêm ý kiến Vậy khanh xem có thể bắt theo đúc loại tiền này không. Vừa nói Hồ Độc Lập vừa đưa ra một số loại tiền đồng của nhà Thanh như Ung Chính Thông bảo và Càn long thông Đông cầm trong tay mấy đồng tiền Nhà Thanh quan sát một chút rồi đưa qua cho người kế bên mình là thợ cả Hiếu Hậu sau một hồi quan sát kĩ loại tiền này liền nói - Hạ dân thấy loại tiền này là loại tốt nhất của nhà Thanh đúc ra có tỉ lệ chênh lệch giữa đồng và kẽm là 7 3 tức là 7 phần là đồng 3 phần là kẽm. Loại này khá ít vì trên thực tế đa số tiền đang lưu thông chỉ có 6 phần đồng và 3 phần kẽm mà thôi, với lại mỏng và nhẹ lắm, chỉ bằng nửa tiền này Hậu không hổ là thợ cả có kinh nghiệm về việc đúc tiền đồng, Quang Toản khi nghe đến đây cũng không tự chủ được mà gật đầu tỏ ý tán đồng. bởi vì đây là loại tiền năm đó khi đi sứ nhà Thanh ban Thưởng mà có, sau khi về cũng cất trong cung đến hôm nay hắn mới cho người lấy ra. Loại tiền này khác hẳn với loại tiền hiện đang lưu hành ở trên thị trường- còn việc đúc loại tiền này chăc nghĩ thần hoàn toàn có thể tạo ra loại khuôn đúc của đó. Năm xưa tiên đế trước khi đi sứ qua nhà Thanh cũng từng cho Hạ Dân đúc loại tiền này làm vật cống phẩm, dù không còn khuôn đúc nhưng làm lại thì chẳng tốn mấy công”Thật không ngờ ngờ lại có chuyện này, thì ra trước đó Quang Trung đã cho người làm khuôn đúc tiền nhà Thanh để làm đồ cống phẩm cho chính nhà thanh, vậy chẳng phải có một lượng nhỏ tiền mà nhà thanh đang sử dụng có xuất xứ made in Đại Việt vậy nếu đúc loại tiền này thì tốn kém như thế nào. Quang Toản ra vẻ chăm chú khách sáo hỏi Hiếu vua dùng từ ngữ khiêm tốn đi hỏi, Hiếu Hậu cũng không có thời gian để ý mục đích của vua hỏi để làm gì, chỉ chăm chú dựa vào kinh nghiệm lâu năm trong nghề của mình mà trả lời thấu đáo -Theo như kinh nghiệm, đúc một thiên loại tiền này theo giá ở trong dân cần mất khoảng một lượng bạc nếu tính cả tiền công đúng theo tỉ giá của nhà thanh một thiên tiền đồng bằng một lượng bạc, nhưng thường loại tiền lưu thông trong dân gian càng về sau càng kém chất lượng. Mỏng hơn nhẹ hơn tỉ lệ đồng cũng theo thời gian mà giảm xuống. bởi vậy nếu đúc loại tiền đó, một thiên tiền đồng chỉ mất độ khoảng 5 chỉ bạc mà thôi, tuyệt đối không hơn con số này….”.Nghe bác thợ cả đúc tiền này giải thích một chặp Quang Toản được khai sáng nhiều điều. Nhà thanh từ thời Ung Chính do nhu cầu về số lượng tiền lưu thông tăng cao mà trữ lượng đồng và bạc ngày càng khan hiếm không đủ nhu cầu phục vụ tiêu dùng, Ung Chính bắt đầu cải cách tiền tệ quy định cho sử dụng tiền đồng pha kẽm theo một tỉ lệ nhất định. Cứ một ngàn đồng thì tương đương một lượng bạc cũng không phải là tự nhiên mà có, mà đã có sự tính toán do chi phí để đúc 1000 đồng trung bình hết khoảng trên dưới một lượng bạc mà ra. Còn ở đại việt do khan hiếm về đồng nhiều hơn nên một lượng bạc có giá trị tương đương 600 đồng. Quang Toản nghe vậy trong tâm càng hiểu vì sao thương nhân người hoa lại đúc tiền lậu từ nhà Thanh vào Đại Nam tiêu thụ. Đây là do tình trạng khan hiếm tài nguyên mà ra cả. Vậy mà sau này trong sách địa lý nước ta lúc nào cũng viết nước ta có rừng vàng biển bạc đất đai phì nhiêu tài nguyên đa dạng và phong phú dồi dào’. xin các bạn đóng góp cho mình một chút ý kiến, hoặc tài liệu có liên quan. mình xin cảm ơn.... cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình trong thời gian qua.
Hội thảo Quốc tế "Sản phẩm dinh dưỡng công thức từ sữa tươi – Dinh dưỡng vàng cho lứa tuổi vàng, giúp trẻ phát triển toàn diện" diễn ra vào sáng ngày 8/6 tại Hà Nội quy tụ hơn 300 đại biểu và chuyên gia, nhà khoa học, đại diện cho các tổ chức, cơ quan nghiên cứu dinh dưỡng uy tín trong nước và thế giới. Sản phẩm dinh dưỡng công thức Ngôi sao đang lên ở các nước phát triểnTham dự hội thảo với tư cách các diễn giả, TS. Clair -Yves Boquien, Trung tâm Nghiên cứu dinh dưỡng con người – Pháp CRNH và TS. Alwine Kardinaal, trưởng Ban Dinh dưỡng và Sức khỏe - Trung tâm Nghiên cứu thực phẩm và sức khỏe NIZO Hà Lan đã có những chia sẻ về thực trạng và xu hướng sử dụng các sản phẩm dinh dưỡng công thức ở các nước phát phần tham luận có chủ đề "Tầm quan trọng của dinh dưỡng công thức trong những năm đầu đời của trẻ", TS. Clair -Yves Boquien nhấn mạnh những năm đầu đời là giai đoạn phát triển quan trọng nhất với thể chất của trẻ nhỏ. Dinh dưỡng hợp lý đóng vai trò rất quan trọng trong việc giảm tỷ lệ tử vong và nguy cơ mắc bệnh trong suốt cuộc đời, thúc đẩy sự phát triển không ngừng về thể chất và tinh thần của nhiên, tình trạng trẻ em thiếu vi chất xảy ra ở nhiều nơi trên thế giới, bao gồm cả các quốc gia phát triển với nền kinh tế hàng đầu. Tình trạng thiếu vi chất này có thể xảy ra trong suốt quá trình phát triển của trẻ, nhất là trong giai đoạn 6 tháng tuổi trở lên."Đầu tư vào dinh dưỡng tích cực khi trẻ còn nhỏ mang lại lợi ích lâu dài cho các cá nhân, gia đình và quốc gia", Tiến sĩ Boquien khẳng định. Đồng thời ông cũng chia sẻ tiến trình tối ưu hóa sản phẩm dinh dưỡng công thức cho trẻ đã được các nhà khoa học trên khắp thế giới nghiên cứu suốt gần 200 năm qua và nhiều đột phá đang giúp cho các sản phẩm ngày càng trở nên hữu ích cho sự phát triển của trẻ phần tham luận "Xu hướng thế giới về dinh dưỡng công thức cho trẻ", TS. Alwine Kardinaal cho biết dù có nhiều tên gọi khác nhau nhưng các sản phẩm dinh dưỡng công thức đều chỉ những thức uống từ sữa hay có nguồn gốc protein thực vật, đáp ứng nhu cầu dinh dưỡng của trẻ từ 1 tuổi trở thực tế, chưa có bất cứ quy định chung nào về khái niệm và thành phần dinh dưỡng của sản phẩm này nhưng nhiều quốc gia yêu cầu sản phẩm phải đáp ứng Tiêu chuẩn thực phẩm quốc tế CODEX về năng lượng, độ đạm, độ tinh bột, chất béo, vitamin và các khoáng chất cụ thể một điểm chung cũng được TS. Kardinaal nhắc tới nhiều là các sản phẩm dinh dưỡng công thức cho trẻ cần có thành phần, nguồn gốc tự nhiên hoặc hữu cơ. Xu hướng này đặc biệt tăng mạnh ở châu Âu và cũng đang lan tỏa khắp thế xu hướng phát triển rất nhanh của các dòng sản phẩm dinh dưỡng công thức, có những yếu tố được đặc biệt chú trọng như Probiotics, Oligosacarit sữa mẹ HMO hay Chất xơ hòa tan GOS/FOS…."Những nguyên liệu mới giúp sản phẩm dinh dưỡng công thức có thành phần gần hơn với sữa mẹ được đặc biệt quan tâm trong những năm gần đây. Những nguyên liệu này có thể mang đến một chế độ ăn uống đa dạng hơn cho trẻ ở những độ tuổi khác nhau", TS Kardinaal nhấn trạng và giải pháp với vấn đề của Việt NamTại hội thảo, những số liệu "đáng giật mình" về tình trạng thiếu vi chất trên trẻ em Việt Nam đã được công bố. Theo kết quả Tổng điều tra Dinh dưỡng toàn quốc 2019-2020 do Viện Dinh dưỡng quốc gia triển khai, tình trạng thiếu vi chất dinh dưỡng ở trẻ dưới 5 tuổi trên toàn quốc có 58% trẻ thiếu kẽm, 19,6% trẻ thiếu máu, tỷ lệ suy dinh dưỡng thấp còi là 19,6%.Tỷ lệ suy dinh dưỡng thể thấp còi ở trẻ em tuổi học đường, từ 5 đến 19 tuổi là 14,8%. Tỷ lệ thừa cân béo phì của lứa tuổi học đường tăng từ 8,5% năm 2010 lên 19% năm 2020, trong đó ở khu vực thành thị lên tới 26,8%. Mặc dù chiều cao của thanh niên Việt Nam có tăng lên – hiện trung bình chiều cao của nam đạt 168,1 cm, nữ đạt 156,2 cm - song vẫn thấp hơn nhiều nước trong khu vực và thấp hơn so với chuẩn của WHO. Nghiên cứu của Tổ chức Dinh dưỡng Đông Nam Á cũng cho biết, bữa ăn hằng ngày của trẻ em Việt Nam thiếu đến 50% nhu cầu vi chất….Đồng quan điểm với các chuyên gia quốc tế, PGS, TS Nguyễn Thị Lâm, Nguyên Phó Viện trưởng Viện Dinh dưỡng quốc gia, khẳng định tầm quan trọng của can thiệp dinh dưỡng hợp lý để trẻ em có cơ hội phát triển toàn diện. Sau 6 tháng tuổi, trẻ có thể sử dụng các sản phẩm dinh dưỡng công thức bổ sung phù TS Lâm cho rằng, bên cạnh chế độ ăn với tinh bột, rau và các loại protein từ thịt, cá…, sản phẩm dinh dưỡng công thức bổ sung các chất dinh dưỡng thiết yếu là một trong những lựa chọn phù hợp trong thức ăn bổ sung để bù đắp những khoảng trống của sữa mẹ trong giai đoạn này, giúp trẻ phát triển toàn phần thảo luận về Thực trạng dinh dưỡng và chiến lược can thiệp tại Việt Nam, Tiến sĩ, Bác sĩ Nguyễn Song Tú của Viện Dinh dưỡng Quốc gia đã dẫn nhiều số liệu cho thấy tỷ lệ suy dinh dưỡng thấp còi ở trẻ em Việt Nam, dù đang có xu hướng giảm dần, nhưng vẫn ở mức cao so với nhiều quốc gia phát triển trong khu vực và trên thế giới. Cùng với đó, tình trạng thiếu máu, thiếu kẽm ở trẻ em Việt Nam cũng ở mức cao, đặc biệt là những khu vực trung du và miền nỗ lực cải thiện tình trạng này, Việt Nam đã có những kế hoạch hành động và đang tiếp tục thực hiện các các chiến lược quốc gia về dinh dưỡng. Tuy nhiên, để đạt được các mục tiêu tham vọng mà Chiến lược Quốc gia về dinh dưỡng giai đoạn 2021-2030, một trong những yếu tố then chốt là hoàn thiện cơ chế, chính sách về dinh dưỡng, Nguyễn Song Tú nhấn năm qua, có nhiều quan điểm cho rằng Việt Nam cần có luật dinh dưỡng cho người Việt nói chung và Luật dinh dưỡng học đường nói riêng. Anh hùng Lao động Thái Hương, nhà sáng lập Tập đoàn TH, là người kiên định bền bỉ, nỗ lực không ngừng nghỉ đề xuất và ủng hộ các luật này với khát vọng nâng cao tầm vóc người ví dụ về câu chuyện của nước Nhật, bà Thái Hương cho biết ngay sau khi kết thúc chiến tranh, Nhật Bản đã ban hành ngay Luật sữa học đường và chỉ sau mấy chục năm, đã không còn hình ảnh người Nhật thấp bé, "lùn" như họ từng bị gọi. Thay vào đó, chiều cao trung bình của nam thanh niên Nhật Bản hiện nay đã lên đến mức Thái Hương không đơn độc. Tại Hội thảo, Lê Thị Hợp, Chủ tịch Hội Dinh dưỡng Việt Nam, nguyên Viện trưởng viện Dinh dưỡng Quốc gia, Cố vấn Viện Dinh dưỡng TH, và các nhà khoa học dinh dưỡng đã bày tỏ sự đồng tình với mong muốn muốn về việc cần có luật về dinh dưỡng cho người Việt, nhằm kiểm soát hiệu quả vấn đề bảo đảm dinh dưỡng khoa học cho người Việt, đặc biệt là trẻ sẻ bên lề hội thảo quốc tế này, Phó Chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa, Xã hội cho biết bà ủng hộ đề xuất ban hành luật về dinh dưỡng để chăm sóc tốt nhất cho người dân nói chung và trẻ em nói riêng."Tôi ủng hộ đề xuất này bởi dinh dưỡng hợp lý là vấn đề vô cùng quan trọng không chỉ với người dân mà còn với tương lai và giống nòi dân tộc. Muốn chăm sóc dinh dưỡng tốt cần phải có khung pháp lý phù hợpBà Mai Hoa cho biết, các quy định về dinh dưỡng hiện đã có và nằm rải rác trong các Nghị định, thông tư; nay nếu được tập hợp lại trong một văn bản luật thì quá trình triển khai sẽ thuận lợi hơn, giúp việc chăm sóc dinh dưỡng cho người dân đạt kết quả tốt nhất và thu hút doanh nghiệp đầu tư cho lĩnh vực này."Tôi hy vọng từ ý tưởng và đề xuất của nhà khoa học, các cơ quan chức năng sẽ nghiên cứu và đề xuất đề đưa nội dung này vào Chương trình xây dựng luật, pháp lệnh càng sớm càng tốtTH true FORMULA Nấc thang mới tới khát vọng vì tầm vóc ViệtTrong khi chính sách, cơ chế vẫn là điều "mong mỏi", Tập đoàn TH luôn kiên định trên con đường trở thành chuyên gia dinh dưỡng kiêm người "nội trợ tử tế" . Sản phẩm dinh dưỡng công thức từ sữa tươi TH true FORMULA được tạo ra nhằm hỗ trợ sự phát triển toàn diện của trẻ với công thức độc quyền CARE ADVANCE . "Mặc dù Việt Nam là nước đang phát triển, nhưng đối với tất cả các sản phẩm dinh dưỡng của người Việt, đặc biệt là dành cho trẻ em, chúng tôi đi theo các quốc gia đã phát triển. Nếu không theo đuổi những điều tốt nhất, nghĩa là chúng ta đã bỏ qua cơ hội. Sản phẩm này của TH ngày hôm nay chính thức ra mắt với thông điệp Chúng ta hãy làm cho trẻ em một ly sữa với trái tim và tấm lòng của người mẹ’", Bà Thái Hương nhấn theo đuổi sứ mệnh Vì sức khỏe cộng đồng, các sản phẩm của Tập đoàn TH ra đời dựa trên sự thấu hiểu thực trạng và nhu cầu dinh dưỡng của người Việt. Những sản phẩm khoa học đột phá, sáng tạo vì sức khỏe cộng đồng – hoàn toàn từ thiên nhiên – tươi, ngon, bổ dưỡng của TH góp phần củng cố vị thế "chuyên gia dinh dưỡng" của TH."TH true FORMULA là sản phẩm dinh dưỡng công thức quan trọng đảm bảo chất lượng về dinh dưỡng, cải thiện sức khỏe đường ruột, tăng cường miễn dịch và phát triển não bộ của trẻ; góp phần hoàn thiện danh mục sản phẩm của TH, đáp ứng được toàn bộ vòng đời của con người", Lê Thị Hợp khẳng định.
nước lạc việt ở thế giới mới